“Mình gặp nhau đi
Để làm gì?
Để ôm một cái rồi về”
“Mình đừng quên nhau” – cuốn sách đến từ Hiên - cô gái của những
hoài niệm buồn hoang hoải.
Cuốn sách là câu chuyện viết về những mối tình dang dở – vì một
người không còn ở bên một người.
Chia tay, không phải là chuyện khó khăn, cái làm người ta khó
khăn chính là cảm xúc, kỷ niệm.
Có phải chỉ cần không ở bên nhau, thì cũng sẽ có ngày quên
lãng thôi phải không?
Chỉ có nhưng ai đã đang trải qua mới biết để quên đi khó khăn
đến thế nào. Chúng ta rồi cũng sẽ lại yêu, chỉ là không yêu nhau, mà là yêu một
người khác. Trên đời này, sẽ chẳng có ai ôm mãi đau thương mà đi tiếp trên con
đường dài rộng. Chia tay đó, đớn đau đây, nhưng rồi cũng sẽ qua. Làm gì có ai
nhớ mãi một người không yêu mình?
Nếu là người cần phải đến, họ sẽ đến. Còn nếu đã phải ra đi,
níu kéo kiểu gì rồi cũng sẽ đi. Nghĩ ngợi nhiều chỉ khiến bản thân thêm mệt mỏi.
Vậy nên tốt nhất là vạn sự tùy duyên, có duyên sẽ gặp lại, vô duyên đành tạm biệt.
Thế gian này, bất trắc nhất vẫn là chuyện tình yêu. Nếu đã không thể nắm chắc,
thôi thà bỏ qua.
Cuối cùng thì mục đích của cuộc sống vẫn là những phút giây
bình an. Yêu cũng được, không yêu cũng không sao, cảm thấy thoải mái là được rồi.
Trong Mình đừng quên nhau, không hẳn là chỉ có những câu chuyện
chia xa đau khổ, mà còn có những chuyện tình ngọt ngào, những con người vì nhau
mà sống, vì yêu mà nắm tay nhau đi qua bao bão giông của cuộc đời.
Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua, thời gian sẽ chữa lành mọi vết
thương trong lòng chúng ta, có thể quên hay không đều là do chúng ta lựa chọn.
Nếu không thể quên, thì cứ nhớ. Đến một ngày nào đó, dù nhớ đến chúng ta cũng
không còn đau lòng nữa.
#Tên:
Mình Đừng Quên Nhau
#Tác_Giả:
Hiên
#NXB:
Nhà Xuất Bản Văn Học
#Số_Trang:
192
0 comments:
Đăng nhận xét