[ Đọc sách cùng #Đắc_Nhân_Tâm]
Một người trồng dưa luôn trồng riêng cho gia đình vài luống
dưa sạch, những luống còn lại thì phun thuốc vô tội vạ. Đến mùa thu hoạch, ông
ta mang dưa ra chợ bán, quảng cáo là dưa không phun thuốc. Dân chúng kéo đến
mua lũ lượt, người bán dưa có rủng rỉnh tiền, ông ta thấy gian hàng kế bên có
người rao bán thịt không hóa chất và người bán rau sạch bèn hăm hở mua rau thịt
về cho gia đình.
Mấy năm sau, ông ta gặp lại người bán thịt và bán rau trong bệnh
viện ung thư, hỏi ra mới biết người bán thịt heo cũng nuôi riêng một vài con,
người trồng rau cũng trồng riêng vài luống rau cho gia đình, số còn lại cứ vô
tư dùng hóa chất, thuốc trừ sâu thoải mái. Giờ họ mới vỡ lẽ, mình không thể sống
nếu chỉ ăn mỗi rau dưa hoặc thịt. Họ không thể chỉ vun vén cho bản thân mà gian
dối với người khác, vì rồi cũng sẽ đến lượt họ trở thành khách hàng và nhận về
sản phẩm gian dối.
Một vài luống rau, một vài con lợn sạch không đủ bảo vệ họ và
gia đình trước cơn bão thực phẩm bẩn, sự gian dối không thể cho họ lợi ích nhiều
hơn, thậm chí lợi bất cập hại. Giá như cả ba người đều sản xuất trung thực thì
có lẽ họ đã không gây ra cho nhau căn bệnh hiểm nghèo.
Thói giả dối không còn đơn giản chỉ là gian trá để có vài đồng
lợi nhuận, nó đã khiến chúng ta trở nên vô tri, vô cảm. Hơn bao giờ hết, chúng
ta cần thức tỉnh trước những mầm họa đang âm thầm lan rộng. Chế ngự được sự giả
dối, chúng ta mới có thể duy trì được sự tồn tại. Bởi lẽ, không có cơm ăn nước
uống, người ta sẽ chết sau vài ngày. Không có đạo đức, lương tri, người ta sẽ
chết sau vài thế hệ.
0 comments:
Đăng nhận xét