Mình thích sự yên tĩnh, sống hướng nội và yêu những điều thầm
lặng.
Mình muốn làm những điều phi thường nhưng không thích để mọi
người biết rằng ai đã làm những việc đó, và chỉ muốn họ ngợi ca mình trong sự
thầm lặng.
Mình muốn tỉnh dậy trong một buổi sáng trong veo, phải tuyệt
đối tĩnh lặngngoại trừ những tiếng chim hót và những tiếng lá reo xào xạc trong
vườn. Sau đó mình bước xuống phố rồi đi qua hàng ngàn hàng vạn người lạ trong sự
thầm lặng, không một ai giao tiếp với nhau bằng lời.
Mình cũng thích những cuộc chia tay trong thầm lặng nữa. Mình
ước như một ngày, khi mọi thứ vỡ tan nhẹ nhàng, người ra đi mà không để mình
hay biết điều gì. Người ra đi thầm lặng như mình muốn thì nên vui hay buồn nhỉ?
Tiếp đó mình sẽ vội vàng trở về căn gác, khẽ khàng khóa cửa rồi thu mình lại
trong một góc phòng.
------
"Những đêm không ngủ những ngày chậm
trôi" - A crazy mind.
0 comments:
Đăng nhận xét