Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta luôn thích ganh đua với chính
bản thân mình, đợi một người không thể đợi, đi một đoạn đường không một bóng
người qua. Thế nhưng trên đời này luôn có những cuộc trông chờ trong vô vọng,
luôn có những đoạn đường không có lối ra, dẫu cho bạn có dùng tram phương ngàn
kế hay bao lâu đi chăng nữa cũng không thể tìm ra được kết quả.
Những ai không thể đợi, đừng đợi. Những việc không thể suy
nghĩ ra được, đừng nghĩ. Thay vì khiến bản thân thêm phần áp lực và mệt mỏi như
vậy, sao bạn không biến hóa để nó giản đơn hơn?
Bởi vì đến một độ tuổi nhất định nào đó, bạn sẽ thấy hối hận
vì đã không đối xử với bản thân mình tốt hơn, và bấy giờ bạn sẽ ước giá mà được
quay ngược thời gian trở lại thì tốt biết bao. Nhưng cuộc đời vốn không có lựa
chọn nào như vậy, thế nên đừng để phải hối hận về những quyết định mà chính
mình đã đưa ra.
Những gì đã qua đừng ngoảnh lại nhìn, cuộc đời này có thể sống
vui vẻ nhiệt huyết thì đừng cố làm khó chính mình, cũng đừng phí hoài tháng
năm.
___
Nhiệt huyết thanh xuân | Lý Hành Kiện
0 comments:
Đăng nhận xét