Em làm gì ngày lễ lớn trong năm?
Chẳng có ai yêu nên lặng thầm thui thủi?
Chẳng biết đi đâu nên một mình lầm lũi?
Chắc lại ngủ vùi để giết thời gian?
Khi bạn bè cùng một nửa hân hoan
Gói hạnh phúc lang thang đi khắp chốn,
Nhìn người ta vui, em giả vờ bận rộn,
Có thấy cô đơn giữa xa lạ biển người?
Đừng có buồn, cô gái ngốc kia ơi!
Em phải sống một cuộc đời cho đáng.
Nếu chưa va vào một chuyện tình lãng mạn,
Sao em không tự tô vẽ đời mình?
Đập lợn rồi mua chiếc váy thật xinh,
Tự thưởng mình vì đã luôn cố gắng.
Bước chân ra đường, lang thang hàng quán
Ăn một bữa thật ngon cho bõ cơn thèm.
Nếu như cần chút hơi ấm thân quen
Hãy về nhà, bố mẹ em sẽ đợi.
Khi cả thế giới này chìm trong bóng tối
Nơi duy nhất sáng đèn chỉ có nhà thôi.
Hãy cùng lũ trẻ nhà mình đùa chơi,
Nấu một bữa cơm tuyệt vời với mẹ,
Lắng nghe câu chuyện thường ngày ba kể,
Để thấy bình yên chẳng chút xa vời.
Ngày lễ dài sẽ mau chóng qua thôi,
Em sẽ thấy nụ cười trên môi chực nở.
Đời đẹp thế này, có gì đâu than thở
Hạnh phúc của em do em chọn, phải không nào?
0 comments:
Đăng nhận xét